Pages

PHẬN ĐÀN BÀ (part 1)

Câu chuyện mình sưu tầm được của một chị nickname lotusmom. Kể về cuộc sống của mẹ mình từ những ngày xa xôi. Lời văn được giữ nguyên, mình chỉ sửa lại vài lỗi đánh máy. Mình sẽ chia ra để đăng lên cho mọi người dễ theo dỏi.
...
....
.....
....
...
1978, Người đàn bà ấy liều lĩnh đi theo người đàn ông đến một vùng đất xa lạ thị chưa từng biết. Với số tiền vỏn vẹn bằng 1 thùng dầu phộng, thị nhắm mắt giao phó cuộc đời mình cho người đàn ông đã có vợ cùng 4 đứa con...
Thị biết y từ lúc y còn là thằng ở đợ chăn trâu đen nhẻm mỗi sáng lùa trâu qua nhà thị. Nghe nói y với thị là bà con 7-8 đời gì đấy. Rồi thì thời gian cứ trôi đi trong chiến tranh, cuộc đời y và thị như 2 đường thẳng song song, chả liên quan gì nhau. Cha thị Nam tiến để lại gánh nặng cho mẹ thị, và thị thất học với những vết chai hai bên hông cùng những đứa em nheo nhóc. Mẹ Thị đi buôn, thế là bao nhiêu việc đồng áng, việc nhà cùng mấy đứa em đều đến tay thị. Cũng may thị tháo vát nên mẹ thị yên tâm mà lo kinh tế. Cuộc sống của thị cứ thế trôi đi với bao nhiêu là gánh nặng trên vai. Thị lớn lên trong sự say đắm của biết bao gã trai, thị có nhan sắc lại đảm đang, tháo vát, ai lại chẳng say. Rồi thị tham gia đội quân du kích của xã. Thị có tiếng gan dạ và dũng cảm nên càng khiến bao trai làng say đắm. Thị từng một mình nằm trạm bên bờ Hiền Lương, từng một mình băng rừng giữa đêm truyền tin cho kịp...
Y bị Ngụy bắt lính như bao trai tráng trong làng. May mắn cho y, y được học y sĩ rồi lui về hậu cần công tác. Rồi y lấy vợ. Cái sự lấy vợ của y cũng khiến cho cả làng bàn tán cả một thời gian... Hôm ấy đẹp ngày, y cùng cha mẹ đem sính lễ đến nhà cô gái y chọn để xin cưới, chả biết sai lệch giờ giấc thế nào mà bên nhà gái làm khó dễ. Nhìn cha mẹ bị người khác dày vò, y tức khí bỏ về, tuyên bố hủy hôn. Trên đường về y lại đụng phải cô thôn nữ nhà gần đấy, thế là đem luôn sính lễ vào hỏi cưới cô nàng. Thế là y lấy vợ.........
Y và thị gặp lại nhau trên vùng trung du trong chiến dịch kinh tế mới cứu trợ miền Nam. Thị là anh nuôi của đội, còn y chẳng hiểu sao lại trở thành tiểu đội trưởng của đội. Lúc này y đã 1 vợ và 3 con, còn thị phơi phới xuân thì với bao nhiêu vệ tinh vây quanh. Thị đẹp, thị dũng cảm, thế thì y sao lại không yêu cho được... Y lên kế hoạch tấn công thị dù cho vợ con đã đuề huề. Y theo thị về nhà, viện đủ các lí do để ngủ lại, mẹ thị đuổi thế nào cũng không đi, y tìm mọi cách để bên thị. Thị khó chịu, thị tức tối vì biết rõ y đã có vợ con. Rồi thì thị cắt đuôi y bằng cách nhận lễ dặm ngõ của một anh gần nhà hơn thị 1 tuổi. Cứ ngỡ y vì thế mà bỏ cuộc... Nhưng không, y tìm mọi cách phá vỡ mối quan hệ của thị và anh chàng kia, y không từ thủ đoạn để có được thị...
Thị quyết định Nam tiến để trốn chạy y. Thị đi tìm cha. Cha thị trong thời gian nằm vùng cũng đã kịp gá nghĩa với người đàn bà khác ở Đồng Nai, ông vốn nghĩ chuyện hòa bình lập lại là không thể nên cũng vội tìm hạnh phúc mới. Điều này cũng đã khiến mẹ thị đau lòng không ít. Và thị vào Đồng Nai thật.
Cuộc sống ở đây cũng vất vả không kém cái quê hương cát trắng của thị. Gia đình mới của cha thị cũng đã có thêm 5 thành viên nhỏ, thị cũng lo lắng cho chúng như những đứa em thị ở nhà. Thị cũng làm lụng, vun vén đâu ra đó. Chẳng lâu sau thì có chàng ngấp nghé muốn cưới thị. Thị cũng thấy mến mến anh ta và muốn ổn định. Dù sao thì thị cũng đã 24, thị cần một gia đình. Cha thị định sẽ cho thị miếng đất gần nhà ông làm của hồi môn. Vợ chồng thị sẽ ở gần ông, ông có thể chăm sóc, bù đắp cho thị, vì với ông thị lúc nào cũng là đứa con ông yêu thương nhất.
Sau khi thị đi y vật vã, điên cuồng. Y dò la khắp nơi, cuối cùng không thu được gì, y quay lại đe dọa em gái thị. Con bé đã cho y biết nơi thị đến, nhưng cả nó cũng không biết chính xác nơi đến. Vậy mà y đi, y đi tìm thị trong khi y chẳng biết phải tìm nơi đâu, y chỉ biết rằng thị đã vào Nam, thị đã vào Đồng Nai...
Cuộc đời đôi lúc có những tình cờ đến không tưởng. Hay có lẽ do kiếp trước thị nợ y nên kiếp này thị có chạy trốn đến đâu cũng không thoát được... Tết năm đó mẹ kế dắt thị lên Sài Gòn sắm đồ. Nói là sắm đồ nhưng thật ra họ cũng chỉ có thể may lại những bộ đồ cũ. Vậy mà giữa sài Gòn rộng lớn, đông đúc như vậy y lại gặp được thị. Khoảnh khắc ấy như thước phim quay chậm. Thị đứng ở sạp đồ cũ nhìn mẹ kế thị lựa đồ, bất giác thị ngẩng mặt lên và bắt gạp 1 khuôn mặt ​khiến thị ngỡ ngàng ở sạp đối diện. Cả đời thị cũng không thể quên nét mặt y lúc ấy, vẻ mặt vỡ òa niềm vui và xúc động. Vậy là y đã tìm được thị dù thị có trốn chạy đến một nơi xa như vậy. Nhưng sao trong sự sợ hãi thị như có chút ngấm ngầm xúc động và vui mừng???
Y bám theo thị về Đồng Nai. Sau khi biết sự tình qua lời thị kể, cha thị tức tối đuổi thẳng y. Thị thấy xót xa cho y, thấy đáng thương cho y. Dù sao thì y cũng đã lặn lội cả quãng đường dài chỉ để tìm thị. Quảng Trị - Đồng Nai không phải là khoảng cách gần ở thời ấy.Rồi thị thương y lúc nào không biết. Thị thấy đau khi y cứ quanh quẩn cái ngõ nhà thị dù bị cha thị xua đuổi. Thị khóc khi thấy y nằm co ro trong bụi chuối bên hông nhà thị. Thị đã bị đánh gục hoàn toàn trước sự quyết tâm của y, trước tấm lòng và sự kiên trì của y. Thị tin rằng y yêu thị lắm. Thị tin rằng y vốn chẳng còn tình cảm với vợ từ lâu. Và bởi vậy thị quyết tâm giao đời thị cho y...
.
Lotusmom
.
(Còn tiếp...)
.
Part 2Part 3