Pages

HORMONES - một bộ phim đáng để xem


Hai ngày nay chúi mũi vào bộ phim tâm lý tuổi học sinh của Thái – Hormones. Đến với nó cũng chỉ là tình cờ khi thấy TV quảng cáo rầm rộ cho phần 2 công chiếu trong tháng 7 này nên về xem thử phần 1 thế nào. Ai ngờ ngồi xem say sưa suốt 2 ngày hết luôn 13 tập phim.
Phim xoay quanh vấn đề nổi trội của tuổi mới lớn, tiêu biểu là các em lớp 10, 11 của một ngôi trường ở Thái với đầy đủ các thể loại học sinh từ những học sinh chăm ngoan, có tài đến những học sinh cá biệt về tính cách lẫn giới tính. Trong thời điểm mạng xã hội đang ngập tràn trong giới trẻ (trong phim tôi không hề thấy học sinh xin số điện thoại của nhau mà chỉ là xin địa chỉ của họ trên phần mềm Line), tin tức truyền đi nhanh chóng với youtube và facebook mang theo những mặt sáng, và tối của xã hội cùng một lúc đến với lứa tuổi này.
Tình tiết phim có lẽ không có gì mới lạ vì chủ đề trường học là một chủ đề của không ít phim. Song, hormones có một sự chặt chẻ của riêng nó. Sự hợp lý trong tình tiết khiến tôi cảm thấy không nhàm chán khi xem, thậm chí là cuốn hút hơn. Mở đầu phim khá ấn tượng về nội quy của nền giáo dục Thái khi buổi học đầu tiên các học sinh sẽ được kiểm tra về tóc tai, trang phục. một học sinh bị phạt hình phạt “student hair cut” (lấy từ bản subtitle tiếng anh) – bị giáo viên cắt đi một phần tóc không đúng nội quy và các học sinh còn lại trong lớp sẽ hoàn thành phần còn lại. và đây cũng là lúc mở đầu cho tính cách nhân vật Win khi cậu đưa ra những câu hỏi về nguồn góc, lý do của nội quy. Cậu phá bỏ nội quy về đồng phục vào ngày học thứ 2 và dấy lên “phong trào” đó cho rất nhiều học sinh khác cho đến khi nhận được sự giải thích hợp lý của cô giáo Aor – một giáo viên rất giỏi và gần gủi với học sinh. Xuyên suốt trong 13 tập phim xoay quanh cuộc sống gia đình, trường học và ngoài xã hội của mỗi học sinh. Với những trò ăn chơi, quậy phá, đánh nhau cũng như học hành, xã giao, theo đuổi đam mê và thành công với tình tiết chặt chẻ và bất ngờ.

Điểm thứ 2 được tôi thích là cách xây dựng nhân vật trong phim. Có thể nói là có rất nhiều nhân vật với đa dạng những tính cách, đam mê, ước mơ và trò quậy phá. Với Khwan, một cô học trò siêng năm, học giỏi trong nhiều năm liền cho đến Phai với các cuộc đánh nhau vì “tình nghĩa anh em”, từ Tar, một anh chàng đam mê ghita và phấn đấu thành công cho ước mơ của mình cho đến Spites với cuộc sống và suy nghĩ khá thoáng. Mhog đam mê chụp ảnh, nhóm VR sourse chuyên đi săn tin trong trường, Dow một cô bé siêng học, ngoan hiền nhưng có một ước mơ về một tình yêu lãng mạn nên tự dựng cho mình một câu chuyện tình cảm sâu lắng trên blog. Một mối tính đồng tính giữa Phoo và Thee. Và còn nhiều, rất nhiều nhân vật mang cho mình một tính cách riêng khác. Trong phim có khá nhiều cảnh nam sinh hút thuốc, nhậu nhẹt… song, điều làm tôi thích thú chú ý đến nhân vật là tinh thần trách nhiệm. dù là ai, làm gì, hầu như các em đều biết chịu trách nhiệm cho hành động của bản thân mình. Mỗi nhân vật đều giữ chính kiến cho riêng bản thân mình. Và hơn hết, các nhân vật vẫn mang đầy đủ một váng vóc học sinh. Điều làm cho những người đi qua tuổi học trò rồi sẽ tìm lại cảm giác thân quen của chính bản thân mình ngày xưa. Hay những ai đang trong độ tuổi này sẽ không cảm thấy quá vô lý, xa rời với họ. tôi nghĩ vậy.
Theo tôi được biết và có xem sơ qua đoạn hậu trường, và các bước chuẩn bị trước khi bấm máy. Các nhân vật phải trải qua một thời gian cùng nhau để làm quen, nhớ tên nhau cũng như học cách diễn tả cảm xúc của mình trước mọi người. hầu như các cảnh diễn đều tốt, không bị lố hay quá mờ nhạt. tôi đặc biệt ấn tưởng, và cũng là nguyên nhân để tôi viết bài này là cảnh cô học sinh Teio bị đám bạn đánh và quay clip trong nhà vệ sinh nữ.

Một thực tế không chỉ riêng ở đây mà ở Việt Nam chúng ta cũng vậy. chuyện nam/nữ sinh đánh nhau vì tranh chấp tình cảm diễn ra khá thường xuyên. Các em đánh nhau rồi quay clip, tung lên mạng. tất cả cuối cùng cũng bị mời lên hội đồng kỷ luật, nhưng các em vẫn làm. Đó là một vấn đề mà nhà trường và phụ huynh luôn cần phải suy nghĩ. Với bản thân tôi, khi xem đến đoạn Teio về nhà và tỏ ra không sao khi nói “mùi bánh mẹ làm rất thơm, có cái nào không cho con một cái” và cảnh người mẹ nhẹ nhàng chịu đựng nhìn con mình bị người khác hành hạ và bị xem là một con dĩ lòng vẫn luôn tự hỏi phụ huynh sẽ thế nào khi thấy con mình như vậy và chính các em có bao giờ nghĩ về gia đình mình khi tụ tập đánh nhau bên ngoài. Câu trả lời có lẽ nên bỏ ngõ ở đây. Và một cảnh làm tôi phải rơi nước mắt là khi cậu bé Tar đam mê ghita, nhưng tài năng bị vóc dáng lùn của cậu che khuất trước mắt các cô gái của tuổi thích vẻ bề ngoài nhiều hơn. Cùng với sự quan tâm hết lòng nhưng ít lắng nghe của mẹ cậu, luôn muốn dành cho cậu mọi thứ tốt nhất chỉ (theo suy nghĩ của bà) để cậu có thân hình cao lớn hơn, học giỏi hơn. Bất đồng quan điểm cùng với sự chán nản về điều đó của Tar và mẹ đã làm xảy ra một sự bọc phát không thể kiềm chế của cậu. để rồi khi về đến nhà nhận ra rằng ba mẹ đã mua cho mình chiếc xe mơ ước nhân ngày cậu thành công trong đam mê. Một cảnh lặng với diễn biến rất tốt, sâu lắng. ở đây, tôi thoáng nghĩ bộ phim không chỉ dành cho “tuổi nổi loạn” mà còn cả các phụ huynh, một lượng khán giả cũng rất nên, rất cần xem. Bất đồng quan điểm lớn nhất giữa phụ huynh và con cái là phụ huynh luôn tự ý dành cho con mình những điều mình cho là tốt nhất và bắt con cái phải chấp nhận, cho rằng kinh nghiệm sống của mình sẽ giúp các con đi đúng hướng. còn với các em, các em đang ở tuổi bắt đầu cho mình thật sự đủ lớn và cần sự tôn trọng, lắng nghe. Tất cả đều không sai, chỉ là chưa tìm được tiếng nói chung. ở mỗi người chúng ta, khi nhìn lại bản thân mình đều sẽ nhận ra rằng ở mỗi thời điểm đều luôn cho mình là đã đủ lớn, đủ hiểu, đủ quyết đoán và đủ để được tôn trọng… cho đến khi chúng ta lớn, có sự nghiệp, gia đình, khi đã thực sự chính chắn thì sự quan tâm làm chúng ta quên mất rằng mình cũng đã từng như vậy.
.
13 tập phim, có quá nhiều thứ toát lên trong mỗi tập, mỗi nhân vật. và cảm nhận của mỗi người mỗi khác. Song, bộ phim đã truyền tải hầu hết những điểm nóng, nổi cộm của một lứa tuổi đang chập chửng trưởng thành và đang đứng trước một quyết định lớn lao sắp tới cho tương lai của chính mình. Qua bộ phim người xem có thể tìm ra bài học cho chính mình, hiểu hơn về những người xung quanh và cuộc sống này. Bản thân tôi, tôi nghĩ đây là một bộ phim tâm lý rất đáng để xem.

ghép ảnh panorama với Photoshop CS6

Đôi lúc bạn muốn chụp một cảnh vật quá lớn trong khi tiêu cự ống kính của bạn lại không cho phép chớp lấy hết phần phong cảnh đó. Sẽ thật tiếc khi phải bỏ lỡ một cảnh đẹp như vậy. Những lúc đó cách duy nhất có thể làm là chụp một tấm ảnh panorama.
Panorama là một thể loại ảnh nói nôm na là ghép nhiều bức ảnh lại với nhau để có được một cái nhìn toàn cảnh, giúp ảnh có chiều rộng hơn.
Để có một bức ảnh panorama bạn cần có những điều sau:
- một máy ảnh với ống kính tiêu cự tối thiểu khoảng 50mm. Điều này chỉ để lưu ý rằng, khi bạn chụp panorama với một tiêu cự rộng hơn sẽ bị hiện tượng méo ở các góc sẽ khó khăn khi ghép nối.
- một phần mền ghép ảnh panorama. Dạo một vòng trên google bạn có thể tìm thấy rất nhiều phần mềm ghép ảnh panorama từ tính phí đến miễn phí. ở đây mình sử dụng Photoshop CS6 (PTS CS6).
Các bước thực hiện chụp ảnh như sau:
Bước 1: khi đứng trước một cảnh cần chụp, bạn phải xác định là bức ảnh của mình sẽ bắt đầu và kết thúc ở đâu.
Bước 2: nếu có chân máy thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn. Nhưng nếu không có chân máy, bạn cần xác định đường trượt của máy ảnh. Vì khi ghép ảnh, phần mềm sẽ nhận dạng các điểm giống nhau ở mỗi bức ảnh để làm cơ sở để ghép chúng lại với nhau. Vì vậy, muốn được tấm hình tốt (và phần mềm dễ nhận dạng) bạn cần trượt máy ảnh trên một đường thẳng. bạn có thể lấy đường chân trời, bờ sông thẳng hay một cái gì đó tương đối thẳng để trượt theo đó.
Bước 3: cần xác định mức độ sáng tối của cảnh bạn cần chụp. có thể trong điều kiện ánh sáng tốt, vẫn có những điểm sáng và tối chênh lệch nhau. Đưa máy về chế độ ưu tiên khẩu và ngắm về điểm có ánh sáng vừa phải (điểm lấy sáng làm chuẩn). Chọn khẩu độ nhỏ để bức ảnh có độ nét sâu hơn, bấm nhẹ nút chụp để lấy nét. Ghi nhận lại thông số về tốc độ. sau đó chuyển qua chế độ Manual (tốt nhất, bạn cũng nên chuyển cả chế độ lấy nét qua MF). Chỉnh lại thông số tốc độ đúng với tốc độ bạn vừa ghi nhận được.
Bước 4: tiến hành chụp từng tấm ảnh một, nên chụp từ trái sang phải, mỗi tấm ảnh trước và sau nên trùng nhau khoảng 1/4 khung hình. nên chụp từ 3 đến 5 tấm.
Các bước ghép ảnh trên PTS CS6:
Bước 1: mở chương trình PTS CS6 lên. tại menu file chọn automate->>photomerge...
Bước 2: tại cửa sổ photomerge, chọn layout ở chế độ auto.
             chọn browse... và chọn các bức ảnh vừa chụp
             nhấn OK. và chờ load ảnh.

Bước 3: sau khi load ảnh xong, phần mềm sẽ tự ghép cho bạn. Nhưng đôi khi vẫn còn những đường răng cưa do ảnh chưa khít. Bạn chọn layout ảnh cần di chuyển và bấm Ctrl+T rồi di chuyển ảnh cho đến khi thấy ảnh khít hơn. Khi đã hoàn thành ghép xong bức ảnh. Bạn chọn Ctrl+Shift+E để gộp lại thành một layout chung. Bạn có thể chỉnh sửa thêm về ánh sáng, độ tương phản, màu sắc tùy theo ý của mình.
Bước 4: lưu thành một bức ảnh mới.
.Và đây là một bức ảnh mình chụp từ ống 55f1.8, ghép từ 3 tấm
 Chúc các bạn thành công!
p/s: mình mới làm hướng dẫn đầu tiên nên còn nhiều bở ngỡ, tất cả là từ kinh nghiệm bản thân đi chụp ảnh. Rất mong sự góp ý từ các bạn qua comment hoặc email: hoangtuan.dtd@gmail.com

được chụp từ một trạm dừng chân tại chân đèo Khánh Lê khi đi từ Nha Trang về Đà Lạt.

Những bức ảnh tuyệt đẹp về nước Đức

Cộng hòa liên bang Đức là một quốc gia giàu có, sở hữu nhiều cảnh đẹp yên bình như bước ra từ truyện cổ tích.
 
Nước Đức mùa đông phủ đầy tuyết trắng. Khi nhìn bức ảnh này, nhiều du khách mộng mơ đã nghĩ như họ sắp lạc vào địa hạt của bà chúa Tuyết huyền thoại.
 
Không chỉ sở hữu những thành phố tấp nập, giàu có mà Đức còn được thiên nhiên ban tặng những cảnh sắc rất hữu tình.
 
Đó là lý do vì sao mà nhiều năm nay, du khách khắp nơi trên thế giới đều chọn nơi đây là điểm du lịch yêu thích.
 
Con đường ngoằn nghèo dẫn đến những thị trấn nhỏ bé, yên bình khiến du khách dường như đang lạc bước vào các câu chuyện thần thoại.
 
Nước Đức lộng lẫy dưới màn tuyết phủ trắng xóa.
 
Khung cảnh nên thơ, hữu tình của nơi đây đẹp như một bài thơ.
 
Lâu đài Neuschwanstein nổi tiếng ở vùng Bavaria ẩn khuất trong sương chiều.
 
Tòa lâu đài Neuschwanstein này được cho là mô hình để các công viên Disney Land khắp thế giới mô phỏng.
 
Nhiều du khách thừa nhận họ đã bị vẻ đẹp của con người và cuộc sống nơi đây thu hút.
 
Nhiều người dân nhập cư khi đến đây đều nấn ná không muốn quay trở về quê nhà cũng chính bởi những lý do trên.
 
Lối kiến trúc châu Âu cổ kính cũng là một trong những nét văn hóa đặc sắc của Đức.
Anh Minh
Ảnh: Ealuxe

tôi và chiếc máy ảnh

Mỗi người chọn cho mình một lối đi riêng với chiếc máy ảnh của mình. Bắt đầu với chiếc máy du lịch, tôi chọn cho mình những khoảnh khắc của cuộc sống, chọn cho mình vẻ đẹp của hoa lá cành. Và ước muốn sở hữu một chiếc DSLR cuối cùng cũng đến. Hơn một năm "sống chung" với "vợ yêu", tôi cũng bắt đầu với hoa lá và streetlife. Rồi cũng tập tành với chân dung, phong cảnh. Mỏi tay mỏi chân với máy và lens rồi thì cũng nhận ra tôi vẫn thích streetlife và macro hơn cả. Được giữ lại những khoảnh khắc mọc mạc của cuộc sống, những màu sắc khác nhau của những cánh hoa là một niềm vui nho nhỏ nhưng đôi lúc cũng là quá lớn. Đẹp xấu trong nghệ thuật vẫn là một phạm trù khá "mờ", điều quan trọng nhất vẫn là "chộp lấy" những thứ mình muốn theo đúng ý mình. Và tôi sống vui với những bức ảnh của riêng mình.